4 giờ sáng ngày 7/5/1954, Trung đoàn 174 hoàn toàn làm chủ đồi A1 (Eliane 2). 9 giờ cùng ngày, Trung đoàn 98 tiến công tiêu diệt hoàn toàn cứ điểm C2 (Eliane 4), bắt 600 tên địch; Trung đoàn 165 hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt cứ điểm 506 (Eliane 10) ở phía bắc Mường Thanh. Ở phía tây, Đại đoàn 308 giải quyết xong cứ điểm 310 còn gọi Nà Noọng (Claudine 4).
14 giờ chiều cùng ngày, Trung đoàn 209 (Đại đoàn 312) mở cuộc tiến công cứ điểm 507 ở gần cầu Mường Thanh, địch ở 507 kéo cờ trắng ra hàng. Thừa thắng, Đại đoàn 312 tiến công tiêu diệt tiếp hai cứ điểm 508 và 509 ở tả ngạn sông Nậm Rốm.
Trước tình hình quân địch đang rối loạn, mất sức chiến đấu, các đơn vị tranh thủ ngay thời cơ thuận lợi tiến công vào tập đoàn cứ điểm địch. Bộ đội ta tiến tới đâu, quân địch đầu hàng tới đó.
Đến 17 giờ 15 phút ngày 7/5/1954, một cánh quân của Đại đoàn 312 tiến sát Sở chỉ huy địch. Đại đội trưởng Tạ Quốc Luật cùng 4 chiến sĩ là Hoàng Đăng Vinh, Bùi Văn Nhỏ, Nguyễn Văn Lam và Đào Văn Hiếu tiến vào hầm bắt tướng Đờ Cát-xtơ-ri cùng toàn bộ Bộ tham mưu của tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ.
Đờ Cát-xtơ-ri đã bị bắt, nhưng trên hướng Hồng Cúm, địch vẫn chống cự. Đêm 7/5/1954, lợi dụng trời tối, quân địch ở đây tổ chức rút chạy về hướng Thượng Lào. Bộ Chỉ huy chiến dịch lệnh cho Đại đoàn 304 tích cực truy lùng, đồng thời lệnh cho Trung đoàn 102 hành quân gấp sang Tây Trang chặn đường rút của địch. Đến 22 giờ, Đại đoàn 304 bao vây, bắt gọn toàn bộ quân địch ở Hồng Cúm thoát ra.
Như vậy, sau 56 ngày đêm (từ ngày 13/3 đến ngày 7/5/1954) chiến đấu kiên cường, quân và dân ta đã tiêu diệt hoàn toàn tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ. Trong toàn chiến dịch, ta đã loại khỏi vòng chiến đấu và bắt làm tù binh 16.200 tên địch. Tổng số máy bay địch bị bắn rơi và phá hủy ở ngay tại mặt trận là 57 chiếc, ngoài ra còn có 5 chiếc bị bắn rơi trên tuyến cung cấp cho mặt trận. Ta thu toàn bộ vũ khí kho tàng của địch ở Điện Biên Phủ.
******************************************************************************************************
Cách đây 69 năm, ngày 13-5-1955, người Hải Phòng tưng bừng trong rừng cờ hoa, đón những người con trở về tiếp quản thành phố. Từ đó đến nay, trải qua mọi thăng trầm của thời gian và lịch sử, Hải Phòng luôn giương cao ngọn cờ “Trung dũng - Quyết thắng”, đứng vững nơi đầu sóng ngọn gió, với khát vọng tràn trề vương ra biển lớn.
Ngày 2-9-1945, dưới lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên quảng trường Ba Đình, Hồ Chủ Tịch đọc tuyên ngôn độc lập, khai sinh nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Nhưng giặc Pháp âm mưu cướp nước ta một lần nữa, thêm một lần dân tộc Việt Nam không chịu khuất phục, vùng lên “quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”.
Trong thời khắc sang trang của lịch sử, trước ngày toàn quốc kháng chiến 19-12-1946, quân và dân Hải Phòng đã tiên phong thử lửa với kẻ thù. Lịch sử luôn ghi nhớ những người con Hải Phòng quả cảm trong trận chiến bảo vệ nhà hát Lớn, 13 chiến sĩ do trung đội trưởng Đặng Kim Nở chỉ huy đã dũng cảm hy sinh, sau khi đã tiêu diệt được 50 lính Pháp.
Tiếp đó là cuộc chiến đấu và hy sinh vô cùng quả cảm của các chiến sỹ Công an xung phong, dưới sự chỉ huy của đồng chí Trần Thành Ngọ - người Cảnh sát trưởng đầu tiên, kết thúc tại núi Cột Cờ. Đại tướng Võ Nguyễn Giáp viết trong hồi ký: “Cuộc chiến anh dũng của những người con Hải Phòng như cuộc tổng diễn tập thực sự của cả nước…”.
9 năm kháng chiến trường kỳ là những trang sử vàng truyền thống “Trung dũng - Quyết thắng”, quân và dân Hải Phòng giữ vai trò khởi đầu, với chiến thắng “Sở Dầu, Cát Bi rực lửa”, “đường 5 quật khởi”… góp công làm lên một Điện Biên Phủ chấn động địa cầu. Hiệp định Giơ-ne-vơ được ký kết, khi các địa phương khác ở miền Bắc đã được hưởng tự do, thì Hải Phòng vẫn tiếp tục cuộc đấu tranh kiên cường, trong vùng tập kết 300 ngày của quân đội Pháp.
Đúng ngày 13-5-1955, những người lính viễn chinh Pháp cuối cùng rút khỏi Việt Nam, cũng là lúc dưới ánh hào quang rực rỡ của cờ đỏ sao vàng, các đoàn quân giải phóng tiến về tiếp quản thành phố. Hải Phòng “đi trước về sau”, ngày giải phóng Hải Phòng cũng đồng nghĩa với ngày giải phóng hoàn toàn miền Bắc
Sau ngày lịch sử ấy, Hải Phòng khẩn trương hàn gắn vết thương chiến tranh. Với vị thế đầu mối giao thương quốc tế, một trong những trung tâm công nghiệp lớn nhất miền Bắc, trong niềm hân hoan của tự do, lòng người Hải Phòng vẫn quặn đau trước nỗi niềm Bắc - Nam chia cắt.
Các phong trào thi đua sôi nổi đã tiếp sức cho những người con Hải Phòng lên đường vào tuyến lửa. Người hậu phương kiên cường bám trụ, đập tan hai cuộc chiến tranh phá hoại và phong tỏa của đế quốc Mỹ, vừa bảo vệ vững chắc thành quả cách mạng vừa chi viện “Tất cả cho miền Nam ruột thịt”, góp phần thống nhất toàn vẹn non sông.